
Khi Trần Thị Thu đổ gục xuống sân cũng là lúc những mạch cảm xúc trái chiều hiện diện trên sân cỏ. Niềm vui của các cầu thủ Philippines đương nhiên có thể thấy rõ. Họ đã chờ đợi khoảnh khắc lần đầu tiên được giành tấm huy chương vàng trong lịch sử xuyên suốt bao năm qua. Người Philippines xứng đáng với nỗ lực mà họ bỏ ra cả 1 chặng đường dài xây dựng nhân sự bởi làn sóng Phi kiều.
Còn với ĐT nữ Việt Nam, hình ảnh đẹp hiện diện ngay sau khoảnh khắc mà Thu ngã xuống. Không một lời trách cứ đến từ người đồng đội đá hỏng. Cũng chẳng sự phẫn nộ dành cho tổ trọng tài dù rằng những vị vua áo đen đã điều khiển trận đấu đầy rẫy tranh cãi. Các cầu thủ nữ Việt Nam chạy đến ôm lấy Trần Thị Thu, động viên đồng đội của mình vượt qua nỗi buồn vì đã đá hỏng lượt luân lưu của mình.
Các cầu thủ nữ Việt Nam lặng lẽ bước về phía cabin, nơi mà Ban huấn luyện cũng đã sẵn sàng đợi những chiến binh trở về. Họ đã cố gắng bằng tất cả những gì có thể. Họ đã chơi bằng thứ đẳng cấp tầm cỡ châu Á, trước một đối thủ mạnh không thua kém mình.
Trần Thị Duyên, Hoàng Thị Loan, Huỳnh Như cùng các đồng đội tiến đến chào người hâm mộ. Những lời động viên đến từ giới mộ điệu cũng đáng quý chẳng khác nào chiến thắng. ĐT nữ Việt Nam thực sự đã vô địch trong lòng người hâm mộ, bằng nỗ lực chơi bóng của mình.
SEA Games 33 có thể sẽ là lời tạm biệt của nhiều tượng đài. Nhưng đại hội lần này cũng mở ra cho ĐT nữ Việt Nam những cầu thủ đóng vai trò là trụ cột của “Nữ chiến binh sao vàng” ngay trong năm sau. Trần Thị Duyên đã thi đấu tuyệt hay ở một kỳ SEA Games. Vạn Sự trở thành buồng phổi nơi hàng tiền vệ. Bích Thuỳ xứng đáng là đầu tàu của ĐT nữ Việt Nam sau Huỳnh Như, Hải Yến.
Tương lai sẽ bắt đầu vào ngày mai. Không thất vọng, không oán trách. Phẩm chất chuyên nghiệp của một đội tuyển 8 lần giành huy chương Vàng là đây.








